Những món đồ ấy tớ sẽ chẳng bao giờ mua lại lần thứ 2, các món ăn chẳng bao giờ ăn liên tục nổi 3 ngày. Nhưng có một thứ tớ vẫn luôn trung thành, một thứ chẳng bao giờ tớ quên chuẩn bị mỗi ngày, một thứ ăn hoài mà vẫn luôn cảm nhận được hương vị mới lạ. Kẹo mút.
- Là cái kẹo mút xin lỗi khi cậu làm ngã xe tớ ở bãi đỗ xe của trường. Đó cũng là lần đầu tiên chúng ta gặp nhau, đúng không?
- Là cái kẹo mút làm quen khi tình cờ chúng ta lại học chung một lớp. Tớ đã nhận ra cậu-cái anh chàng bối rối trao kẹo mút xin lỗi người ta rồi… bỏ chạy. Kẹo mút trao tay-có nghĩa là cậu đã nhận ra tớ và… chúng ta là bạn nhé.
- Là cái kẹo mút “nghị hoà” khi chúng ta cãi nhau nảy lửa vì những vấn đề không đâu. Kẹo mút đổi lấy hoà bình, đổi lấy cái cốc đầu của cậu, cái nhéo tay của tớ. Chúng ta “lãi” quá còn gì, đúng không?
- Là cái kẹo mút trong hiệp định “kết nối toàn cầu” giờ kiểm tra. Hiệp định như sau: “Tuỳ theo tầm quan trọng mà người được trợ giúp phải trao cho người giúp số kẹo khác nhau, cụ thể sẽ được bàn bạc trước giờ kiểm tra”. Hì.
- Là cái kẹo mút ăn mừng (lẫn chia buồn) khi chúng ta được xếp ngồi gần nhau.
- Là cái kẹo mút trong hiệp định lần thứ 2 kí kết sau giờ trả bài. Hiệp định ghi rõ: Nếu cả hai đều trên điểm 7 thì người điểm thấp hơn sẽ mua kẹo mút cho người điểm cao hơn (gọi là để lấy may); nếu một trong hai bị dưới điểm trung bình thì người điểm cao hơn phải mua kẹo mút an ủi người còn lại (tốt nhất là đừng ăn nhiều kẹo này hén)
- Là cái kẹo mút cậu trao mỗi lần tớ buồn chuyện đâu đâu kèm theo cậu: “ Mút cho trôi cục buồn đi” và cả một cái cốc đầu. Tớ nhận ra trong túi cậu có nhiều kẹo mút thiệt.
- Cũng là cái kẹo mút cậu trao khi hôm nay cậu vui chuyện gì đó. Cậu vui tớ cũng vui lây với cậu.( Có thể vì được ăn kẹo mút. Hì)
- Là một nắm kẹo mút đủ màu sắc tớ mua về để trong lọ thuỷ tinh (cho nó đẹp). Có thể ngày mai cậu được “đặc ân” thử một cái. Vì một điều gì đó mà nhìn nó tớ lại nhớ đến cậu.
- Là kẹo mút cậu bỏ thêm vào lọ thuỷ tinh khi tớ đã “xử lí” hết chúng khi phải “gặm nhấm” nỗi buồn không đến trường vì bị ốm. Nhìn lọ thuỷ tinh, tớ bỗng thấy mình lớn thêm.
- Là cái kẹo mút tớ lén bỏ vào vở cậu khi đến nhà cậu. Tớ biết khi cậu thấy thể nào cậu cũng cười toe và… bóc ra ăn. Còn nếu là tớ thì sẽ không thế đâu.
- Là hai cái kẹo mút giống hệt nhau mà tớ mua, một cái phần cậu, cái còn lại của tớ
- Là cái kẹo mút tớ ăn… một mình vì những lần đi không có cậu đi cùng.
- Là những cái kẹo mút chúng ta tự tặng nhau trong những ngày nào đó. Mà nếu chúng ta không phải là người của hội alone thì chắc không “thảm” đến thế. Nhưng thực sự kẹo mút hôm ấy với tớ là sự hạnh phúc
- Là cái kẹo mút tớ trao cậu vì một ngày gì đó đặc biệt, có thể hôm nay… tớ bị lên bảng chăng. Ừ mà thôi, nếu muốn, cậu cứ nghĩ thế cũng được.
- Là cái kẹo mút trao tay nhau cùng chúc “Làm bài tốt nhé!”. Và biết đâu chúng ta sẽ lại gặp nhau ở một phương trời mới
- Là cái kẹo mút ngọt ngào để mỗi lần nhìn lại như thấy nhau trên đường đời.
Với tớ, kẹo mút gắn liền yêu thương, với cậu, với một tình bạn thân mà có lẽ tớ sẽ chẳng có một người bạn thân khác giới thứ 2 như cậu. Tình bạn vẫn ngọt ngào như kẹo mút yêu thương.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.